Một cô gái mại dâm đang trang điểm trước khi "chào khách". Ảnh: Wordpress
Trên tầng 20 của một tòa nhà vô danh, thuộc khu phố thương mại nổi tiếng ở Hong Kong, đàn ông ở mọi lứa tuổi, đủ ngành nghề, lén lút dạo bước trên hành lang, lảng tránh ánh mắt của những người đối diện và dừng lại trước những căn phòng nhỏ dán dòng chữ "Mời vào" hoặc "Nhanh lên". Âm thanh khiến người nghe không khó để tưởng tượng những gì đang diễn ra bên trong.
Một cô gái 25 tuổi ngồi trên mép giường, mái tóc rối bù, đôi mắt mệt mỏi, khoác vội lên mình chiếc áo sơ mi trắng nhàu nát.
Căn phòng nơi cô đang ở, với rèm cửa màu hồng, bàn trang điểm, thú nhồi bông và tivi, dường như thuộc về một cô gái mới lớn. Nhưng chủ nhân của nó, cùng nụ cười khó hiểu và những vết cứa trên tay, một số vẫn còn rỉ máu, lại mang một hình ảnh hoàn toàn trái ngược với những thứ được bày biện xung quanh cô.
"Đều do tôi tự gây ra đấy", cô chỉ vào những vết sẹo trên cánh tay. "Đây là một công việc tồi tệ. Từ sâu thẳm trong tim, tôi cảm thấy rất đau khổ, nhưng lúc nào cũng phải tỏ ra mình đang rất hạnh phúc", cô nói.
Cô làm việc dưới quyền một thành viên của một trong những băng đảng xã hội đen khét tiếng thành phố. Cô bị ép phải làm việc bán dâm và trả tiền cho bọn chúng mỗi ngày. Mọi việc bắt đầu khi bạn trai cũ của cô bị thua bạc và vỡ nợ 6 năm trước. Hắn đã bỏ trốn và sử dụng cô như một vật thế thân trước sự đe dọa của băng đảng xã hội đen.
Mỗi ngày cô phải "tiếp" khoảng 5 tới 6 vị khách, những người vẫn được cô gọi bằng cái tên thân mật hơn, "người hâm mộ", và kiếm khoảng 65 USD cho 40 phút "làm việc". Cuối ngày, cô phải trả 258 USD cho ông chủ và được phép giữ lại khoản tiền thừa.
Mặc dù công việc rất tồi tệ, nhưng cô cho biết mình không thể chạy trốn hoặc báo cảnh sát, bởi bọn xã hội đen đã tuyên bố sẽ trút giận lên cha mẹ cô, người không hề được biết những gì mà con gái họ đang phải chịu đựng.
"Tất cả các gái đều bị kiểm soát", cô nói. Theo lời cô, phần lớn trong số họ là người Trung Quốc đại lục, và điều đó khiến họ dễ bị cảnh sát để mắt và quấy rối hơn so với những cô gái đến từ Hong Kong.
"Các cảnh sát sợ "gái" Hong Kong bởi chúng tôi có thể đâm đơn kiện. Nhưng họ có thể ép các cô gái đến từ đại lục phục vụ miễn phí, bởi nếu dám phản kháng, họ sẽ bắt các cô ấy ngay", cô nói.
"Tôi chưa từng nghĩ có loại cảnh sát như thế"
Chỉ trong nửa đầu năm nay, Zi Teng, một tổ chức hoạt động với mục đích đòi quyền lợi của những người đang làm việc trong ngành công nghiệp tình dục, đã tập hợp được 203 đơn thư khiếu nại từ các cô gái mại dâm, nhằm cáo buộc hành động xâm phạm tình dục của cảnh sát thành phố. Con số này nhiều gấp đôi so với 6 tháng trước đó.
Hiện không có cách nào để xác minh những lời cáo buộc trên. Phía cảnh sát cho biết, họ luôn nhắc nhở các nhân viên của mình về "tầm quan trọng của những hành vi đúng đắn".
Betty Shao, một nhân viên dự án của Zi Teng, cho biết cảnh sát có những nguyên tắc bất thành văn gây tranh cãi, chẳng hạn như cho phép các sĩ quan được "quan hệ" với gái mại dâm nếu điều đó thực sự cần thiết cho công việc điều tra.
"Công nghiệp mại dâm giống với mọi ngành nghề khác trong xã hội. Những người đang làm việc trong lĩnh vực ấy phải nhận được những quyền lợi tương tự mọi công dân khác", cô nói.
Làn sóng người Trung Quốc đại lục tràn sang Hong Kong đang ngày càng dâng cao, với số lượng khách du lịch tăng gần 15 lần và đạt tới mốc 28 triệu người trong năm 2011.
Các cô gái đang chờ khách tới trong một câu lạc bộ ở Hong Kong. Ảnh: Wordpress
Cảnh sát cho biết, các vụ bắt giữ liên quan tới những cô gái mại dâm đến từ đại lục cũng đã tăng gần 4 lần trong cùng thời kỳ. Rất nhiều trong số những cô gái này, phần lớn đều có trình độ giáo dục không cao và thiếu hiểu biết về luật pháp, đang làm việc trong những tiệm massage, địa điểm quen thuộc của các khách hàng của ngành công nghiệp tình dục.
Theo luật pháp Hong Kong, những cơ sở này cần giấy phép để hành nghề massage toàn thân. Zi Teng cho biết, có những trường hợp cảnh sát ngầm đã tới tận nơi và yêu cầu các cô gái "phục vụ" trước khi tiến hành bắt giữ.
JoJo, 35 tuổi, đến từ miền tây nam Trung Quốc, được giao nhiệm vụ quản lý một cửa hiệu massage không có giấy phép. Ngay sau khi bị cảnh sát tống giam hồi tháng ba, cô đã tuyên bố kháng cáo và lên tiếng nhằm đòi lại quyền lợi cho mình.
JoJo nhấn mạnh rằng cô chỉ làm công việc massage chân, và một nhân viên cảnh sát thản nhiên tấn công tình dục cô ngay trước khi tiến hành rà soát cửa hiệu.
"Tôi chưa từng nghĩ ở một thành phố quốc tế như Hong Kong lại có thể tồn tại loại cảnh sát như thế này", cô nói trong khi lau nước mắt.
Tại khu phố đèn đỏ Wanchai, những cô gái Phillipines và Thái Lan tranh thủ làm quen với những vị khách du lịch nước ngoài trước khi tới địa điểm hành nghề.
Một quản lý, người vẫn được các cô gái gọi là "má", nói họ được trả khoảng 230 USD mỗi lần đi khách. Các cô được giữ một nửa trong số đó, nửa còn lại phải trả cho ông chủ của câu lạc bộ đêm, nơi những vị khách nước ngoài thường lui tới.
"Tất nhiên là cảnh sát biết những gì đang diễn ra ở đây", bà nói, nhắc tới loại hình bán dâm có tổ chức. Nhưng bà cũng nói thêm rằng, giới chức ở đây thường ngoảnh mặt làm ngơ, một phần bởi các cô gái này có thị thực.
Đáp lại, phía cảnh sát từ chối phỏng vấn nhưng nói trong một tuyên bố rằng, "mục tiêu chính" của họ là "chống lại mọi hoạt động bất hợp pháp bao gồm việc chứa chấp và kiểm soát phụ nữ nhằm phục vụ cho ngành công nghiệp mại dâm".
"Cảnh sát có những chỉ dẫn rõ ràng và nghiêm ngặt trong việc thực thi các hoạt động bí mật", tuyên bố cho hay. Những tổ chức được điều hành bởi các cán bộ cấp cao "đảm bảo rằng một số hoạt động tình dục có giới hạn được chấp nhận trong quá trình tác nghiệp nếu điều đó thực sự cần thiết".
Lực lượng cảnh sát thành phố đã phải đối mặt với một vụ bê bối nghiêm trọng sau khi hai sĩ quan và một cảnh sát của họ bị Ủy ban Chống Tham nhũng Độc lập của Hong Kong bắt giữ vì tình nghi dính líu đến một đường dây mại dâm và đánh bạc.
Simon Yoing, giám đốc Trung tâm Luật Công và So sánh tại Đại học Hong Kong, nói dòng lao động từ lục địa tăng cao đang buộc thành phố phải xem xét lại chính sách với những người đang làm việc trong ngành công nghiệp tình dục.
"Điều đó đặt ra những vấn đề về luật pháp và đạo đức", ông nói. "Chúng tôi được nghe những câu chuyện không hay về các quan chức, không chỉ một hay hai, mà là rất nhiều lần."
Ở căn hộ trên tầng 20 của tòa nhà vô danh, cô gái 25 tuổi mỉm cười cay đắng, khi nghĩ tới chuyện cô còn phải làm công việc bẩn thỉu này thêm 2 năm nữa trước khi trả xong khoản nợ. Với cô, "chỉ có đồng nghiệp là những người sẵn sàng cảm thông và yêu thương tôi".
"Cảnh sát và truyền thông chả khác gì nhau", cô nói. "Họ sẽ chẳng cảm thấy gì ngay cả khi có chuyện tồi tệ xảy ra với chúng tôi."
Quỳnh Hoa
► ĐỪNG QUÊN CHIA SẺ CHO BẠN BÈ CÙNG XEM BÀI VIẾT NÀY (▰˘◡˘▰)